Măng ngọt bản địa

Chưa cập nhật

Giữa lòng đại ngàn Võ Nhai gập ghềnh đá tai mèo, măng ngọt bật lên từ đất mẹ như một lời thì thám dịu dàng của rừng xanh. Những búp măng mập mạp, mình mặc chiếc áo bạch phấn mịn màng, đầu đội chiếc mũ nâu nhọn hoắt, kiêu hãnh vươn mình khỏi lũy tre gai. Chúng không hề the đắng, chát chúa như họ hàng nơi khác, mà ẩn chứa một vị ngọt thanh thuần khiết, căng mọng như dòng nhựa sống căng tràn của đất trời cuối xuân. Chỉ cần luộc sơ, hương đồng gió nội đã ùa vào bếp, một thứ mùi thơm ngai ngái, man mác, báo hiệu một bữa cơm đậm đà hương vị núi rừng mà ai một lần nếm thử sẽ vấn vương mãi không quên.